Giải thích và định giá việc suy giảm giá trị và dừng ghi nhận các tài sản , nhà máy và thiết bị và các tài sản vô hình ảnh hưởng đến báo cáo tài chính và các chỉ số tài chính.
1 Suy giảm giá trị của tài sản dài hạn
1.1 Định nghĩa về sự suy giảm giá trị và ảnh hưởng của nó đến BCTC
Định nghia: Sự suy giảm giá trị ( impairment ) của tài sản dài hạn được thực hiện để phản ánh sự sụt giảm không ướt tính trước về giá trị hợp lý của tài sản.
Ảnh hưởng đến BCTC của công ty.
- Giá trị ghi sổ của tài sản giảm.
- Thu nhập ròng giảm ứng với giá trị suy giảm ( impairment loss)
- Suy giảm giá trị không ảnh hưởng đến dòng tiền vì đây là một khoản chi phí không phải trả bằng tiền ( noncash charge )
1.2 Sự suy giảm giá trị của tài sản cố định PPE
Thực hiện đánh giá định kỳ để kiểm tra xem tài sản có bị suy giảm giá trị hay không.
Nếu có dấu hiệu của sự suy giảm giá trị thì thực hiện đánh giá suy giảm giá trị.
Các dấu hiệu về sự suy giảm giá trị bao gồm bằng chứng về sự lỗi thời, giảm nhu cầu đối với sản phẩm do tài sản máy móc sản xuất ra…
Lỗ do suy giảm giá trị ( Impairment loss ) | Theo IFRS | Theo US GAAP |
Thời điểm ghi nhận | Được ghi nhận khi : Giá trị sổ của tài sản ( Carrying amount )> Giá trị có thể thu hồi ( Recoverable amount) | Được ghi nhận khi : Giá trị ghi sổ của tài sản > Tổng giá trị các dòng tiền không chiết khấu của tài sản đó ( Undiscounted expectd future CFs) |
Giá trị ghi nhận | Phần suy giảm giá trị đó được ghi nhận bằng sự chieenh lệch giữa giá trị ghi sổ và giá trị thu hồi | Phần suy giảm đó được ghi nhận bàng : Sự chênh lệch giữa giá trị ghi sổ và giá trị hợp lý ( Fair value ) hoặc Tổng các dòng tiền đã chiết khấu của tài sản ( nếu giá trị hợp lý không có sẵn ) |
Giá trị có thể thu hồi ( recoverable amuont ) được tính như sau:
Max ( Fair value – Costs to sell ; Value in use )
Trong đó :
- Fair value : giá trị hợp lý
- Costs to seel : Chi phí thanh lý
Value in use : Giá trị sử dụng , được tính bằng cách chiết khấu tất cả dòng tiền mà tài sản đó tạo ra trong tương lai về thời điểm tính toán.
1.3 Sự suy giảm giá trị của tài sản vô hình có thời gian sử dụng hữu hạn ( tương tự PPE)
Tài sản vô hình với thời điểm sử dụng hữu hạn ( finite useful life ) thì được phân bổ theo thời gian. Nó sẽ được đánh giá khi có sự kiện quan trọng xảy ra. Phương pháp ghi nhận kế toàn cho tài sản vô hình có thời gian sử dụng hữu hạn tương tự với phương pháp ghi nhận của tài sản hữu hình PPE.
Tài sản vô hình với thời gian sử dụng không xác định ( indefinite life) sẽ được kiểm tra suy giảm giá trị hàng năm. Sự giảm giá trị xảy ra khi giá trị ghi sổ vượt quá giá trị hợp lý của tài sản.
1.4 Sự suy giảm giá trị của tài san dài hạn giữ để bán ( tương tự PPE )
Một tài sản dài hạn được phân loại thành tài sản giữ để bán ( held for sale ) thay vì giữ để sử dụng ( held for use ) khi ban quản lý có ý định bán và khả năng bán tài sản là rất cao.
Tài sản dài hạn được kiểm tra suy giảm giá trị khi nó được phân loại thành tài sản giữ để bán.. Tài sản dài hạn sau khi được phân loại thành tài sản giữ để bán sẽ không bị tiếp tục khấu hao hoặc phân bổ.
1.5 Ghi nhận tăng lại các khoản suy giảm giá trị ( reversals of impairments )
Theo IFRS :
- Việc ghi nhận tăng lại các khoản suy giảm giá trị được cho phép nếu giá trị có thể thu hồi của tài san r( recoverable amuont ) tăng, kể cả khi tài sản được xếp vào phân loại tài san giữ để sử dụng ( held for use ) và giữ để bán (held for sele).
- Việc ghi nhận tăng lại các khoản suy giảm giá trị làm tăng lợi nhuận báo cáo.
- Giá trị của tài sản không được ghi tăng thành giá trị lớn hơn giá trị ghi sổ trước đó.
Theo US GAAP:
- Đói với tài sàn giữ để sử dụng : Không cho phép ghi nhận tăng lại đối với các khoản suy giảm giá trị.
- Đối với tài sản được giữ để bán: nếu giá trị hợp lý của tài sản tăng sau khi có sự giảm giá trị xảy ra, phần suy giảm đó được cho phép ghi nhận tăng lại.
1.6 Đánh giá mức độ ảnh hưởng của suy giảm giá trị đến BCTC và các tỷ số
Giai đoạn xảy ra sự suy giảm giá trị :
- Ghi nhận lỗ trên BCKQD dẫn tới lợi nhuận giảm => ROE, ROA giảm.
- Giá trị ghi sổ của tài sản giảm dẫn đến TS và VCSH giảm => ROE, ROA giảm.
Giai đoạn sau khi xảy ra sự suy giảm giá trị
- Chi phí khấu hao giảm làm tăng lợi nhuận => ROE, ROA tăng
- Giá trị ghi sổ của tài sản giảm dẫn đến TS và VCSH giảm => ROE, ROA giảm.
2. Dừng ghi nhận khi thanh lý, nhượng bán lại tài sản Derecognition)
Một công ty không ghi nhận hoặc loại bỏ một tài sản khỏi BCTC của mình khi tài sản đó được đánh giá không mang lại bất kỳ lợi ích kinh tế nào trong tương lai từ việc sử dụng nó. Việc dừng ghi nhận xảy ra khi tài sản được thanh lý, trao đổi hoặc bỏ đi.
2.1 Khi một tài sản được thanh lý
Trên bảng cân đối kế toán và báo cáo kết quả hoạt động kinh doanh.
- Tài sản được xóa khỏi bảng cân đối kế toàn và lãi /lỗ dược ghi nhận trong báo cáo kết quả hoạt động kinh doanh.
- Lãi /lỗ từ việc thanh lý tài sản = Giá bán – Giá trị ghi sổ cảu tài sản tại thời điểm bán
- Lãi / lỗ thường được ghi nhận trong báo cáo kết quả hoạt động kinh doanh như một phần của các khoản lãi / lỗ khác. hoặc được báo cáo riêng nếu nó trọng yếu.
Trên báo cáo lưu chuyển tiền tệ.
- Lãi/ lỗ do thanh lý tài sản cố định cũng có thể được tìm thấy trên báo cáo lưu chuyển tiền tệ nếu được lập theo phương pháp gián tiiepes.
- Số tiền thu được từ việc bán tài sản được ghi nhận vào dòng tiền từ hoạt động đầu tư.
2.2 Khi một tài sản đã bị bỏ đi
Trên bảng cân đối kế toán và báo cao kết quả hoạt động kinh doanh
- Giá trị ghi sổ của tài sản được xóa khỏi bảng cân đối kế tonas.
- Khoãn lỗ của số tiền đó được ghi nhận trên báo cáo kết quả hoạt động kinh doanh.
Trên báo cáo lưu chuyển tiền tệ
- Công ty không nhận biết bất kỳ khoản tiền mặt nào
2.3 Khi một tài sản được sử dụng để trao đổi.
Khi một tài sản được sử dụng để trao đổi với tài sản khác, phương pháp kế toán cho tài sản này bao gồm hai trường hợp sau:
- (1) nếu có phương pháp xác định được giá trị hợp lý cho tài sản nhận về thì loại bỏ giá trị ghi sổ của tài sản cho đi ( Carying amuont ) và được ghi nhận giá trị hợp lý cảu tài sản nhận về ( fair value ) trên BCĐKT. Sự khác biệt giữa giá trị ghi sổ của tài sản cho đi và giá trị hợp lý của tài sản nhận về sẽ được ghi nhận như phần lãi hoặc lỗ ( gain or loss ) trên BCKQKD
- (2) Nếu không có phương pháp nào để xác định giá trị hợp lý cho tài sản nhận về thì loại bỏ giá trị ghi sổ của tài sản cho đi và ghi nhận giá trị của tài sản cho đi trên BCĐKT. Như vậy trong trường hợp này sẽ không có khoãn lãi / lỗ nào được ghi nhận trên BCKQKD.
Để lại một bình luận